Thơ: Nguyễn Hữu Nhật

Nhạc: Tran Quan Long

Trình Bày: Kim Tước


______________________

Trang Nhà


Tù Phụ Ca

Em giờ ngủ đất anh ơi
Nằm giường sợ nhớ tiếng cười của anh
Sợ khóc hoài mắt hết xanh
lỡ anh biết được rồi anh lại buồn
Tình cờ tôi biết thương chồng
thấy em đôi mắt chẳng còn bồ câu
Bây giờ biết tìm về đâu
mỗi ngày để được thấy nhau một lần
tình yêu lúc biết ân cần
người không có dịp sống gần bên nhau
đợi chờ ngày một thêm lâu
niềm tin ngắn lại
kinh cầu dài ra

khuya rung trên đàn guitar một con chuột nhắt chạy qua lạc loài
âm thanh vụt chẻ làm hai
nửa lên cao vút nửa dài giọng ngân
ánh trăng sáng lạnh ngoài sân
bóng cây hoa giấy xa gần đều rung
gió lay cà tím ru con
len vào vách gỗ phần buồn hiện ra
Nằm mơ thấy anh về nhà
tiếng cười đánh thức trăm hoa trong vườn
vội ôm lấy anh chặt hơn
trời ơi mở mắt chỉ còn tay không
Sáng nay hái nhẹ bông hồng đang xòe cánh nở
đôi dòng hương bay
giữ thầm mãi lòng bàn tay
để thư anh nhận có đầy mùi hoa
một mai khi trở về nhà
Biết thương ai đã sống và thương ai?

© 2009 Tran Quan Long